Chương 11: Vòng vây siết chặt

Mùi khói rượu cháy vẫn còn vương trong không khí khi đội quân hội bang rượu rút lui. Nhưng Sơn biết rằng đây chỉ là khởi đầu. Đám thực dân và hội bang sẽ không để yên sau thất bại nhục nhã này, và chắc chắn chúng sẽ quay lại với lực lượng hùng hậu hơn.

Nhưng lần này, Sơn không còn ý định chỉ phòng thủ.

Anh cần một kế hoạch táo bạo hơn, một nước đi có thể bẻ gãy xương sống của hội bang rượu trước khi chúng kịp tái tổ chức.

Lên kế hoạch phản công  Rượu  Cách Mạng

Sơn gọi các chiến sĩ trong xưởng rượu lại, ánh mắt sắc bén quét qua từng người.

“Chúng ta không thể đợi chúng quay lại. Nếu cứ phòng thủ mãi, sớm muộn gì xưởng này cũng bị phá hủy. Chúng ta phải đánh trước.”

Linh, người đã từng là du kích trước khi gia nhập xưởng, gật đầu đồng tình. “Nhưng làm sao đánh được? Chúng ta không có nhiều súng đạn.”

Sơn mỉm cười. “Nhưng chúng ta có rượu. Và rượu có thể làm được nhiều hơn là để uống.”

Anh kéo tấm bản đồ lên bàn, chỉ vào kho chứa hàng của hội bang rượu ở một thị trấn cách đây một ngày đường.

“Đây là nơi chúng dự trữ rượu, trước khi chuyển đi khắp Đông Dương. Nếu ta đánh vào đây, hội bang sẽ mất đi hàng hóa, mất đi lợi nhuận, mất đi quyền lực.”

“Nhưng… nó được canh gác chặt chẽ. Sao mà đánh?” – Hà hỏi.

Sơn chỉ vào hệ thống vận chuyển. “Chúng ta sẽ không đánh trực diện. Chúng ta sẽ trà trộn vào ngay bên trong. Dùng chính những thùng rượu của chúng để phá hủy chúng.”

Thâm nhập vào kho rượu của hội bang  Kế hoạch táo bạo

Ba ngày sau, một đoàn xe chở hàng từ xưởng “Hầm rượu đỏ” tiến vào kho chứa của hội bang rượu. Tất cả các thùng đều được kiểm tra qua loa, vì lính gác chỉ quan tâm đến số lượng.

Nhưng chúng không biết rằng, bên trong những thùng rượu ấy không chỉ có rượu.

Ẩn sâu trong những hũ rượu là những khối thuốc nổ nhỏ, được ngụy trang dưới lớp rượu đặc chế, thứ mà chỉ có những người trong xưởng mới biết cách làm.

Khi xe vào kho chứa, Sơn và nhóm chiến sĩ ngầm ẩn nấp trong một khoang bí mật bên trong xe tải.

Gã giám sát hội bang rượu liếc nhìn những thùng hàng, bật cười. “Cuối cùng cũng có hàng tới đúng hạn. Ta tưởng chúng mày bị quân Pháp tóm cổ rồi.”

Sơn, với vai trò một người giao hàng, chỉ cười nhạt. “Rượu vẫn còn, bọn tao vẫn còn. Bọn Pháp đâu có uống cạn hết được.”

Gã giám sát cười lớn, vỗ mạnh vào thùng rượu gần nhất. “Được rồi. Dỡ hàng xuống.”

Sơn không nói gì, chỉ lặng lẽ theo dõi khi hàng loạt thùng rượu được mang vào trong kho.

Khi tất cả đã vào vị trí, Sơn nhìn Hà, rồi khẽ gật đầu.

Kích nổ – Bẻ gãy xương sống của hội bang rượu

Hà, đang cải trang thành một người khuân vác, lặng lẽ cài ngòi nổ vào những thùng hàng. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, cô lặng lẽ trượt ra phía sau, rời khỏi kho chứa và nhập vào dòng người đi lại.

Sơn vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nhưng trong tay anh, một sợi dây nhỏ nối đến kíp nổ đang siết chặt dần.

Khi toàn bộ hàng hóa được đưa vào giữa kho, chỉ còn chờ một tín hiệu duy nhất. Sơn thở sâu.

Rồi…

“BÙM!”

Cả kho chứa bùng lên thành một quả cầu lửa khổng lồ, những thùng rượu nổ tung, ngọn lửa nuốt trọn toàn bộ kho hàng.

Những kẻ trong hội bang hoảng loạn bỏ chạy, trong khi các chiến sĩ ngầm nhanh chóng rút lui qua các lối đã chuẩn bị sẵn.

Một kho chứa lớn nhất của hội bang rượu đã bị phá hủy.

Hội bang rượu chao đảo  Cuộc chiến chưa kết thúc

Tin tức về vụ nổ lan nhanh như lửa gặp gió. Hội bang rượu, vốn đã suy yếu sau thất bại tại Hội nghị Đông Dương, nay mất đi một phần lớn hàng hóa, khiến chúng mất quyền lực đối với chính hệ thống thương mại của mình.

Trong một căn phòng bí mật, tên trùm hội bang rượu đập nắm đấm xuống bàn, mắt hắn đỏ ngầu.

“PHẢI XÓA SỔ TÊN NÀY NGAY!”

Hội bang lập tức huy động lính Tây Cống, thương nhân tay sai và cả lực lượng thực dân để săn lùng Sơn.

Nhưng Sơn không trốn.

Leave Comments

0949.498.496
0949.498.496